Thứ Năm, 8 tháng 3, 2012

MỘT ĐÓA SEN ĐỜI




Mùa hạ đến rồi

Em bị đánh thức bởi cơn mưa đầu hạ

Nghe mùi hương từ một miền đất lạ

Hương đầu mùa xuyên suốt bao nhiêu năm

Hương mùa Sen thức dậy bên thềm

Mùi quen thuộc trong em trong anh _Cộng hưởng

Không phải sinh ra từ quyền uy tưởng tượng

Mùi hương thiêng liêng bí ẩn em nghe

Tiếng sấm đầu hạ vang lên từ dọc phía chân trời

vọng lại bạt tiếng ve

Sen vụt lên từ bùn sâu dưới đáy

Kỳ diệu cơn mưa đầu mùa hạ hân hoan náo nức lòng em đấy

Đàn cá chép lấp lánh

Mầm sen đứng thẳng lên phủ kín bầu trời

Một màu xanh như ngọc

Ngào ngạt hương em , một đóa sen đời!

23.6.09





Hoàng Giao

Thứ Ba, 6 tháng 3, 2012

HOÀI NIỆM MÙA HÈ




Em lang thang, lạc lõng, mơ hồ…
Đã 3 cái mùa hè, em không còn có sự hiện diện của anh ở bên…
Đêm nào em cũng ôm con gấu trắng, món quà anh trao tặng vào dịp hè đầu tiên chia tay mái trường phổ thông yêu dấu.
Giờ đây anh còn nhớ tới gấu và em không? Riêng em không quên anh cho được. Anh đang ở đâu? Phương trời xa lắc nào? Có nhớ chăng màu hoa phượng đỏ góc sân trường? Nhớ không anh.




Mùa hè năm ấy, em bất ngờ gặp anh đứng dưới mưa rơi, mặc cho đất trời xối xả. Nhìn thấy em, anh chạy lao tới …rồi chúng mình cùng đạp xe trên đường làm bạn với mưa. Chỉ có vậy, cảm xúc trong em cứ tha thiết dâng trào…Anh vào nhà sách mua tặng em cuốn “Vĩnh biệt mùa hè” của nhà văn Nguyễn Đông Thức…anh bảo cuốn sách tuyệt hay, em đọc đi, các tuyến nhân vật phong phú đa dạng, va chạm tới nhiều khía cạnh nhà trường thời áo trắng. Những chi tiết sống động cuốn hút, ngôn ngữ dồi dào , thuyết phục… Thế rồi, mỗi đứa một phương.
Không còn tin tức gì về anh nữa. Em loáng thoáng nghe anh đã theo gia đình về quê sinh sống. Người lại bảo anh đang theo học cao đẳng sư phạm ở Sài Gòn để sau này được tri âm bên đờicùng phượng đỏ. Rốt cuộc 3 năm rồi, mình chẳng gặp nhau. Chắc anh đã quên cơn mưa ngày nào. Hóa ra trao em cuốn Vĩnh biệt mùa hè để rồi anh vĩnh biệt em đó ư? Nếu viết lên cuốn sách để con người ta lấy cớ xa nhau thì không nên viết.

Tưởng chỉ vĩnh biệt mùa hè thôi sao anh vĩnh biệt cả một tâm tình? Hôm nay, lại một mùa hè, trời lại đổ mưa. Em ngồi dưới hiên nhà nhìn mưa, em không ra đường. Em mường tượng mưa trên sân trường, mưa chùm lên càng phượng đỏ, rơi xuống trang giấy học trò, rơi trên”Vĩnh biệt mùa hè” của Nguyễn Đông Thức, mưa trong lòng em ngọt ngào khu phố nhỏ, mưa dội vào dáng hình người bạn ấy năm xưa…





1981
Hoàng Giao

Thứ Bảy, 3 tháng 3, 2012

Bà gửi Ông 365 ngày yêu thương (Thơ vui 8/3)





Sắp rồi...mồng tám tháng ba

Một năm mới có ngày... bà...thảnh thơi

Ông đừng có vội ...đi chơi

La cà quán xá đã đời...nhé ông

Đừng lo những chuyện bao đồng

Vợ người hàng xóm vắng chồng...đừng ôm...

Ruột bầu nấu với râu tôm

Sao mai sáng với sao hôm ...nồng nàn

Đừng quên ngày ấy cơ hàn

Đừng mê "đề" nhé ... đừng màng đỏ đen

Đừng cá độ, chẳng bon chen

Dẫu đời gian khó chẳng thèm trở trăn

Tám tháng ba, đừng có nhăn

Việc đừng chia nửa, đừng nằm thở ...ra

Bà trông ngày tám tháng ba

Ông gánh việc nhà... thay vợ nhé ông

Tặng bà một cánh hoa hồng

Khơi lên bếp lửa, nhé chồng đừng quên

Một ngày bà muốn trẻ thêm

Ba trăm sáu lăm ngày khác bà đền..."chăm ông"!



3/3/2012

Hoàng Giao